Đà Lạt hay Nha Trang, Vũng Tàu hay Mũi Né? Một cuộc gọi bất ngờ: ”Ê! Đi du lịch Sài Gòn không mày?”. Tôi bật cười trước lời mời đầy ngô nghê ấy nhưng cũng chẳng mảy may bất ngờ. Vì với một đứa sống ở nơi này dai dẳng như tôi, Sài Gòn vẫn được xem như là một “điểm đến”.
Cuộc đời đúng là chẳng hề dễ dàng khi mà Sài Gòn khiến những con người lười biếng nhất cũng “bất đắc dĩ” trở nên bận rộn. Có những ngày ta tự hỏi: Khi nào tâm hồn ta mới vững chãi để dẹp ngang những định kiến về “sự ích kỷ cá nhân” và nghĩ cho bản thân nhiều hơn? Tại sao cứ để cả thế giới chống lại mình thay vì một lần thử chống lại thế giới? Ta bỗng thấy ngột ngạt trong chiếc áo phông quen thuộc mà bấy lâu vẫn thường mặc. Ta bỗng ghét con đường mà ta hay đi và ghét luôn cả căn phòng nhỏ tưởng chừng là mái ấm thân thương của ta trong cái thành phố lớn đầy rẫy sự phức tạp này.
Rồi một hôm ta muốn “ôm đồm” hết mọi quyết tâm còn sót lại để bỏ trốn khỏi đây, bỏ mặc sau lưng tin nhắn í ới gọi “em ơi” hối deadline của biết bao người, bỏ lại tiếng xì xào trách móc của những nhân vật “không thân” và bỏ hẳn cái khát vọng điểm chuyên cần cao trong các môn học.
Đó là những ngày mà chúng ta chẳng kịp chuẩn bị gì trước, trái tim cũng chưa kịp định hình, chỉ đơn giản một xíu cảm giác “thèm được du lịch để đến một nơi xa” ùa về. Nhờ như vậy, chúng ta bỗng nhớ thêm luôn niềm háo hức lúc chuẩn bị lịch trình hay khi ngồi soạn hành lý, suy nghĩ về outfit “lồng lộn” cho mấy buổi đi chơi và cả thói quen nôn nao đến mức không ngủ được vào những đêm trước.
Đúng là cái gì quen thuộc rồi, người ta sẽ xem mọi sự tồn tại xung quanh nó là hiển nhiên và điều đó cũng khiến ta chỉ nhìn thấy mấy điều tầm thường trước khi nhận ra sự đặc biệt. Thì ra Sài Gòn không chỉ tồn tại Điện Biên Phủ “trồng” đèn tín hiệu giao thông nhiều hơn cả cây bên ven đường. Cùng với “đặc sản” kẹt xe của Nguyễn Tất Thành, ngập nước ở Huỳnh Tấn Phát, Sài Gòn còn vi diệu với danh xưng “thành phố của những thành phố trong mơ”.
Sài Gòn với tôi là một đứa trẻ đa nhân cách. Sài Gòn lấy một ít điềm đạm, chững chạc của Hội An, xin chút lãng mạn, ngọt ngào của Huế và giành luôn cả cái tính năng động, sôi nổi nơi nhịp sống hối hả ở mấy con phố sầm uất phương Tây. Nhớ cách đây một tháng, tôi còn vội vã thu xếp đồ đạc sau thời gian chờ dài đằng đãng để đi đến Đà Lạt tìm chút an nhiên. Vậy mà cũng cách đây vài tiếng tại một quán cà phê tên La Tamia ở Sài Gòn, tôi dễ dàng “gặp lại” Đà Lạt. Tôi nhìn thấy “thành phố buồn” qua cái hương thơm thoang thoảng của trà hòa cùng mấy bản nhạc Trịnh từ cái máy đọc đĩa than đang du dương phát ra những âm thanh đầy hoài niệm.
Du lịch Sài Gòn với tôi là thức dậy thật sớm vào cuối tuần, lủng lẳng túi tote trên vai, mang vội đôi giày vải rồi leo lên chiếc xe cub quen thuộc mà chẳng hề lăn tăn sẽ đi đâu. Du lịch Sài Gòn với tôi là mặc kệ nắng gió, mặc kệ những bài thuyết trình vẫn còn dở dang chỉ để chạy ngang thưởng thức xíu cổ kính tại Bưu điện thành phố hay kiến trúc “ngắm chẳng bao giờ chán” của nhà thờ Đức Bà.
Sau đó lại thong thả tấp vào quán vỉa hè để gọi một ly trà chanh, ngồi tâm sự cùng lũ bạn đủ chuyện thị phi trên đời chẳng màng “khẩu nghiệp”. Ngày xưa lúc 10 tuổi, tôi từng có suy nghĩ ngớ ngẩn rằng điều vui nhất khi nghĩ đến hai từ “du lịch” đó chính là được ở khách sạn. Điều đó vẫn đúng đến bây giờ.
Chắc cũng chính vì vậy, bằng sự bốc đồng của tuổi trẻ, tôi từng du lịch Sài Gòn theo một cách điên rồ đến mức bản thân vẫn âm thầm giữ nó như là bí mật. Tôi lặng lẽ đặt phòng tại một căn homestay ở quận 4 và tắt điện thoại chỉ để tận hưởng thú vui được “du lịch” trong một ngày nghỉ ít ỏi ấy.
Tôi nghĩ ai cũng sẽ có cách rất riêng để tự thưởng và nuông chiều bản thân bằng một chuyến du lịch Sài Gòn “nhanh – gọn – lẹ”. “Tapotapo” của S Radio là bản tình ca mùa thu mang mỗi thành phố khác nhau “bỏ” vào ngay giữa lòng Sài Gòn chật hẹp. Những con người nhỏ bé chúng ta nhận ra thông điệp trong đó rằng hãy yêu thương chính mình và đừng gói gọn du lịch trong hai chữ “đi xa”. Bởi dù bạn ở đâu, bạn làm gì thì chuyến đi của bạn chỉ thật sự ý nghĩa khi bạn cảm thấy mãn nguyện với mỗi khoảnh khắc trôi qua. Và đừng lãng phí thời gian nữa, hãy thử bắt đầu trải nghiệm mới mẻ này ngay đi nào!
Trang Uyên
S Communications
UEHenter.com