Tháng bảy về lòng má lại ngóng,
Xanh màu tình nguyện bóng đàn con.
Con ơi! Sáu mùa mưa ròng rã …
Các con về, quê mình đông vui.
Bữa cơm dân dã đầy tiếng con,
Nụ cười giòn xé tan khó nhọc.
Màu áo con, xanh làng xanh ngõ,
Xanh con đường, xanh cả trường quê.
Xi măng, cát, đá, tay quay máy,
Thắp sáng con đường thắp ước mơ.
Con – thầy giáo cả đàn em thơ,
Chăm từng chữ dạy từng câu hay.
Đôi chân con nhuốm màu đất đỏ,
Mồ hôi rơi ghi dấu con đường.
Bao mái nhà khang trang sáng tỏ,
Bao em thơ biết đọc, đánh vần.
Nụ cười hiện mãi, sáng đôi mắt
Chân tay đen nhẻm chẳng nề chi.
Cảm ơn con! Màu xanh chiến sĩ,
Thay da đổi thịt cả làng quê.
Buổi con đi bịn rịn má tiễn,
Khiến lòng này quyến luyến không nguôi.
Thương con: "Mai đi con cẩn thận!"
Hai tám ngày mãi nhớ ơn nuôi.
Thôi: "Thưa má, con phải đi rồi!"
Hẹn năm sau…
Mùa hè xanh, con về thăm má.
Nguyễn Văn Cường
S Communications
UEHenter.com